Năm 2018, sau lần khám sức khỏe định kì cùng cơ quan, tôi nhận được tin rằng, tôi sắp có em bé. Nhưng chưa kịp vui lâu, lật sang trang sau, tờ kết quả xét nghiệm cho tôi biết thêm, bụng tôi có một khói u xơ tương đối lớn, u sơ như vậy khi phát triển có thể làm vỡ tử cung, nguy hiểm tăng cao vì tôi đang mang thai. Bác sĩ khi đó khuyên tôi nên suy nghĩ kỹ….thật kỹ… nếu giữ cái thai lại, tôi sẽ nguy hiểm đến tính mạng, lời bác sĩ khiến tôi cũng có đôi chút hoang mang và lo sợ.
Năm ấy tôi 33 tuổi, vợ chồng tôi cũng đã có hai cháu trai. Em bé này ra đời, tôi mong đó sẽ là một cô con gái dễ thương & ngoan hiền. Nhưng với tình hình này thì…
Tên tôi là Gia Trang, nhà tôi ở nằm trong một con ngõ nhỏ trên đường Lương Đình Của, Ba Đình, Hà Nội. Tôi bắt đầu tìm hiểu Phật Pháp 8 năm trước, xong tôi mới Quy y được 3 năm. Gặp được Phật Pháp với tôi thực sự là một sự kiện lớn,một bước ngoặt lớn trong cuộc đời!
Những năm tháng đầu biết đến Phật Pháp, tôi chỉ niệm Phật theo kiểu phong trào, thấy tốt thì niệm chứ sự tin tưởng vào Phật cũng còn mỏng manh, khái niệm về nhân quả, nghiệp báo và sự nỗ lực tu tập của tôi còn rất èo uột. Chủ yếu tu để cầu danh! Để ai hỏi thì mình cũng khoe “Tôi có biết Phật Pháp, cũng có tu này, tu kia…”
Xong ít nhều thì cũng là có duyên, nên tôi cũng có niệm “Nam Mô A Di Đà Phật” mỗi ngày một ít, thỉnh thoảng lậy Phật, theo mọi người sám hối, phóng sinh và tham gia từ thiện.
Khi mang thai bé thứ hai năm 2014, tôi đã biết tụng kinh Địa Tạng hồi hướng cho bé. Đến nay, biết tin mang thai bé thứ ba, tình hình bệnh trạng lại như thế này, tôi tự nhủ mình càng phải cố gắng hơn.
Tôi bắt đầu về tụng kinh Địa Tạng ngay sau đó, cầu phúc cho con. Vì công việc tôi phải đi làm sớm và về muộn, nên tôi chỉ tranh thủ tụng vào ngày nghỉ, ngày thường thì được rất ít.
Xong mỗi sáng trước khi đi làm, tôi vẫn cố gắng dậy sớm, trì Chú Đại Bi 7 biến ( ngày nghỉ thì 21 biến), rồi niệm danh hiệu Ngài Quán Thế Âm Bồ Tát 108 câu, cầu cho em bé sinh ra là con gái, được khỏe mạnh, thông minh như bao đứa trẻ khác.
Mỗi lần tôi đi khám thai, là mỗi lần bác sĩ khuyên tôi nên bỏ thai, bảo tôi suy nghĩ kỹ, về bàn bạc với chồng…. nên đôi lúc cảm thấy hơi xao động, vì cái u xơ trong bụng tôi đang lớn nhanh và có thể vỡ ra bất kỳ lúc nào, sẽ nguy hiẻm đến tính mạng.
Nhưng cái xao động ấy thoáng qua rất nhanh, và tôi lại bỏ ngoài tai tất cả lời bác sĩ, kiên quyết giữ lại em bé! Con cái đến với chúng ta đều là những nhân duyên tiền định, bất kể đến để đòi nợ, hay đền ơn đều đáng trân trọng, thậm chí nếu đến báo oán tôi, mà tôi lại tước đi mạng sống của con thì oán sẽ chồng thêm oán, càng không được bỏ. Bất luận thế nào, tôi cũng sẽ giữ lại đứa con của tôi.
Giúp tôi bây giờ, chỉ có thể là Phật Pháp, nên tôi dốc lòng tụng chú và danh hiệu Ngài Quán Thế Âm Bồ Tát tất cả niềm hi vọng của mình.
Khi thai được 12 tuần, tôi đi xét nghiệm triple Test, bác sĩ lại vẫn khuyên tôi nghĩ lại, vì em bé chưa quá to dễ xử lý. Như cũ, tôi lại phớt lờ.
Sau 10 ngày, một cuộc gọi đến vào lúc 10h tối báo cho tôi kết quả : bác sĩ nói con tôi khả năng 99.9% hội chứng Down.
Lần này thì tôi đã sợ, thật sự sợ, sợ sinh ra một đứa con tật nguyền cả đời, và rồi cuộc sống sẽ rất khổ… Cả đêm hôm ấy tôi nằm suy nghĩ, tưởng tượng ra những viễn cảnh và không thể chợp mắt, nhưng dù sợ thì sợ, tôi vẫn không có ý định phá thai.
Không thể lui bước, tôi quyết dồn hết tâm sức, quyết lòng nương theo lời Phật bằng tất cả những gì tôi có để cứu cho bằng được con tôi.
Siêng năng hơn, nhiệt thành hơn, tôi làm tất cả các Phật sự xa gần, phóng sinh, từ thiện…mọi việc công đức trong khả năng có thể hồi hướng cho con. May mắn, bên cạnh tôi cũng có rất nhiều các bạn đồng tu động viên, cùng sách tấn nhau giúp tôi vững tâm hơn.
Đến khi bước vào tuần thai kỳ 34, tôi đi làm hồ sơ sinh tại bệnh viện Phụ Sản Trung Ương, sau khi test máu lại phát hiện thêm chứng tiểu đường thai kỳ, bác sĩ nói cái này dễ khiến bị nguy cơ tiền sản giật…. chồng chất thêm vào kho lời cảnh báo, nhưng giờ có lẽ nghe nhiều thành quen, nên tôi cứ trơ ra. Chắc các bác sĩ xếp tôi vào dạng “ điếc không sợ súng”
Cứ như vậy, tôi duy trì nếp cũ, hàng ngày chí thành trì chú Đại Bi và niệm danh hiệu Ngài Quán Thế Âm Bồ Tát.
May mắn một điều, từ khi mang bầu tôi không nghén, không ốm và mệt, hai mẹ con cũng đưa nhau đi nghe giảng được một vài Pháp hội lớn, nhỏ, xa gần đủ cả.
Vài tháng trôi qua, sau rất nhiều nỗ lực tu tập, tụng kinh niệm Phật, phóng sinh, làm từ thiện … một lần về quê ngoại, tôi tìm đến một bác sĩ chuyên siêu âm dị tật, khám xem thế nào. Tôi muốn biết những nỗ lực của tôi, liệu đã chuyển hóa bênh trạng đến đâu rồi…
Khám kì càng xong, vị bác sĩ trẻ tuyên bố: con tôi là con gái, hoàn toàn khoẻ mạnh, không có dấu hiệu down, tuy nhiên, khối u xơ vẫn còn có .
Nỗi sung sướng vỡ oà trong tôi. Cảm ơn chư Phật Bồ Tát đã cho tôi một con đường thoát cơn hiểm nạn, cảm ơn các Ngài đã gia trì cho tôi, tôi thật may mắn được làm đệ tử của Phật, được sống trong hào quang của Phật Pháp.
Tôi nguyện với lòng mình sẽ cố gắng tu tập tinh tấn hơn, làm thêm thật nhiều việc thiện lành, dốc sức hộ trì Tam Bảo đến khi bỏ báo thân này để đền ân Phật.
Tôi dần quên đi những cảnh báo không tốt về sức khoẻ. Trong lòng thật sự tự tin vì đã có Phật Pháp để làm điểm tựa cho mọi khó khăn.
Dần dần, Phật Pháp không chỉ chuyển hóa thân bệnh của tôi, mà nội tâm cũng có những bước tiến mới.
Tôi bắt đầu tập buông xả những sân si trong cuộc sống, học cách biết ơn những ân nghĩa dù là nhỏ nhoi trong cuộc đời.
Thay vì con mắt cứ để ý đến những lỗi lầm của người khác, tôi học cách xoay cái nhìn hướng vào trong tâm mà quán xét bản thân, nhìn thấy được những lỗi lầm của mình.
Thấy được cái sai của mình trong từng lời ăn tiếng nói, từng ý nghĩ, từng hành động rồi, thì ngay đó sám hối. Và cứ thế, cuộc sống quanh tôi ngày càng tươi sáng hơn, nó sáng không phải vì có thêm cái gì mới bên ngoài, mà là do nội tâm được Phật Pháp thanh lọc, làm cho sáng lên.
Sau khi siêu âm biết chắc chắn thai nhi là gái và khoẻ mạnh, thú thật tôi cũng có chút ỷ lại, đã thưa dần việc trì chú và niệm Quán Thế Âm Bồ Tát, như kiểu xin được rồi thì thôi vậy. Tôi chỉ còn duy trì thỉnh thoảng tụng Địa Tạng.
Đến gần ngày sinh, tôi nhập viện và mổ bắt thai theo lịch của bác sĩ chứ không lựa chọn ngày giờ. Trước khi đi, tôi niệm 21 biến Chú Đại Bi và 108 câu danh hiệu Quan Âm. Ca mổ diễn ra suôn sẻ. Đặc biệt, trước khi mổ tôi nhờ bác sĩ phẫu thuật lấy khối u xơ ra một thể. Ngạc nhiên chưa, khi tiến hành mổ ra thì u xơ đã biến mất từ lúc nào. Con gái tôi sinh ra khoẻ mạnh, trộm vía dễ nuôi và rất ngoan. Đến giờ, tháng 10/2019, bé được 10 tháng và ăn chay cùng mẹ luôn.
Nói thêm về việc ăn chay, tôi từ lâu đã biết những lợi ích của việc ăn chay, đã nhiều lần phát nguyện ăn chay, xong mỗi tháng cũng chỉ ăn được vài ngày rằm, mùng một, những ngày còn lại… thú thật, hương vị của những món gà nướng, cá nướng cuộn, thịt ba chỉ rang … khiến tôi khó lòng mà ăn chay trường được.
Một lần vô tình tôi được biết và nói chuyện với Quang Tử, anh ấy khuyên tôi nên thường xuyên phát nguyện theo 10 điều nguyện của ngài Phổ Hiền Bồ Tát. Anh ấy nói không cần ép mình, cứ phát nguyện thì nhân quả sẽ tự động sắp xếp khiến mình tu tốt hơn, còn hiệu quả hơn là dùng ý chí bắt mình phải tu.
Tôi thấy cũng tốt, nên thỉnh thoảng cũng ráng đọc, thấy cũng hay hay, tuy rằng chưa hiểu được hết những ý nghĩa của mỗi từ mỗi câu. (Tôi sẽ copy nguyên văn Bài phát nguyện ấy ở cuối bài)
Sau mỗi lần đọc xong, tôi cầu nhờ đó mà tôi có thể ăn chay trường, tăng trưởng trí tuệ, tinh tấn và thêm những duyên lành để dũng mãnh hơn trên con đường tìm đạo.
Dần dần, càng về sau càng đọc càng thấy thấm thía từng câu từng lời, nên đọc nhiều hơn, đọc thiết tha đến mức có lúc xúc động đến rưng rưng nước mắt.
Quả nhiên, chưa đến 2 tháng, tôi đã có thể ăn chay trường, đạo tâm tăng trưởng thêm rất nhiều. Phật Pháp quả thật vi diệu, mọi lĩnh vực của cuộc sống, Phật Pháp đều có thể soi lối dẫn dắt ta thoát khỏi chốn u mê, đau khổ để đến được với ánh sáng, với những niềm hạnh phúc. Thật diễm phúc cho những ai được sống trong ánh sáng nhiệm màu của Phật Pháp.
________________________
VĂN PHÁT NGUYỆN PHỔ HIỀN THẬP HẠNH
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật ! (1 lạy)
Nam Mô Đại Hạnh Phổ Hiền Bồ Tát ! (1 lạy)
Nam Mô Thường Trụ Thập Phương Tam Bảo !
(1 lạy)
Con xin đem tấm lòng thành
Vô biên tha thiết, trời xanh thấu cùng
Dưới chân Từ Phụ bao dung
Phát lên lời nguyện vô cùng vô biên (1 lạy)
Nguyện rằng Chư Phật thiêng liêng
Mười phương quá khứ, hiện tiền, vị lai
Con xin lễ kính các Ngài
Trọn tâm tha thiết, chẳng phai nhạt lòng (1 lạy)
Nguyện con ngữ ý sạch trong
Ngợi ca cùng tột Đức – Công sâu dày
Mười phương Đức Phật xưa nay
Vô biên Trí – Hạnh , lớn thay không cùng. (1 lạy)
Nguyện đem bảo vật cúng dường
Tòa sen , đèn lọng, hoa hương ..v.v… vô vàn
Con dâng cúng Phật hân hoan
Dù cho thịt nát, xương tan cũng đành
Pháp cúng dường – không gì sánh :
Y theo Chánh Đạo, thực hành thâm sâu.
Trọn nên Phật Quả nhiệm màu
Độ sinh vô lượng, vẹn câu “ cúng dường ”. (1 lạy)
Nguyện bao lầm lỗi còn vương
Đem ra sám hối , triệt đường si mê
Vô biên tội – chướng nặng nề
Quyết tâm trừ diệt, trăm bề sạch trong. (1 lạy)
Nguyện trong khắp cõi hư không
Thấy nghe công đức, khởi lòng hân hoan
Trên của Phật – Thánh, dưới phàm
Trọn tâm tùy hỉ, vô vàn vô biên. (1 lạy)
Nguyện khi thời khắc thiêng liêng
Thế Tôn thành Đạo, con liền thiết tha
Quỳ dâng muôn vạn thiên hoa
Khẩn xin Phật thuyết bao la Pháp màu. (1 lạy)
Nguyện khi Phật trụ đã lâu
Người toan thị hiện vào sâu Niết Bàn.
Con liền khẩn thiết xin van
Thỉnh Phật trụ thế muôn ngàn lâu xa. (1 lạy)
Nguyện bao Hạnh – Trí mênh mang
Của mười phương Phật, vô vàn kiếp tu
Con xin học tập, cho dù
Nát thân, bỏ mạng, quyết tu cho thành. (1 lạy)
Nguyện khắp tất thảy chúng sanh
Muôn sai vạn khác, quẩn quanh luân hồi
Vô biên kiếp cũng không thôi
Con xin cung phụng, đắp bồi Đạo tâm
Độ tất cả thóat trầm luân
Thành ngôi Chánh Giác, muôn phần an nhiên. (1 lạy)
Nguyện bao công đức kể trên
Con đem phước báu vô biên xin dành
Hồi hướng khắp nẻo chúng sanh
Trọn nên Phật Quả, trọn thành Pháp thân. (1 lạy)
Phổ Hiền mười nguyện Thánh nhân
Xin vô lượng kiếp quyết tâm phụng trì.
Hư không cùng tận, có khi
Còn mười nguyện đó chẳng khi nào dừng.
Thân – khẩu – ý nghiệp chẳng ngưng
Nối nhau không hở trong từng phút giây.
Vĩnh viễn chẳng thể lung lay
Xin trên Tam Bảo chứng ngay lòng thành. (1 lạy)
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật ! (1 lạy)
Nam Mô Đại Hạnh Phổ Hiền Bồ Tát ! (1 lạy)
Nam Mô Thường Trụ Thập Phương Tam Bảo ! (1 lạy)