( Bùi Thị thu Huyền “Quảng Ninh” kể về chuyện của chính gia đình mình )
Vào rằm tháng 6 năm 2014, trước hôm đó, là một ngày nắng to và nóng ở Hạ Long. Tối đó, gia đình tôi gồm 5 người, cùng nhau lên tầng hai bật điều hòa nằm ngủ. Bên cạnh nhà tôi là hai quán bán đồ ăn đêm, lúc nào cũng 3h sáng họ mới bán xong.
Quán ăn nhà bác Quý sát vách nhà tôi, để bếp gas, bếp lò ngay cạnh nhau. Mẹ tôi đã khuyên nhiều lần là nên cẩn thận, không nên để cạnh nhau như thế, mà bác Quý vẫn không nghe. Lúc 1h sáng rằm tháng 6 năm 2014, bếp gas bị rò rỉ gas nên bếp lò bên cạnh bốc cháy. Bàn bày đồ ăn và ô che cháy đen thui. Bên trong nhà các vật dụng đều nóng chảy hết, sun xoăn lại hết. Cháy hết các vật dụng đó, lửa cháy to chuẩn bị sang nhà tôi.
Theo đúng lí thì lửa cháy như thế sẽ phải lan thẳng sang nhà tôi, nhưng không hiểu sao nó không lan sang, mà nó chạy thẳng lên tầng trên nhà bác Quý. Trong khi đó, năm người nhà tôi vẫn ngủ ngon lành, không ai cảm thấy gì cả.
Xóm làng nhìn thấy cảnh tượng đó đều chạy toán loạn, nhà nào có xe con, xe chở hàng đều chở gia đình họ ra ngã ba hoặc xuống quân khu ba để lánh nạn. Các bác trong tổ dân phố đều gọi điện cho bố, mẹ tôi nhưng không ai nhấc máy cả. Cả nhà ngủ ngon đến 5h sáng.
Sáng hôm sau, bố mẹ tôi vẫn thức dậy làm việc bình thường, tất cả xóm ra kể chuyện cho mẹ tôi biết. Mẹ hoảng hốt kể lại cho gia đình tôi nghe. Các bà hay đi chùa bảo: Nhà mày có phúc lắm đấy, lửa cháy mà không sao.
Sau đó mẹ tôi lên bàn thờ lạy Đức Phật, gia đình tôi may mắn như vậy cũng chắc là do tối nào trước khi đi ngủ cả nhà đều niệm Phật. Mẹ tôi hay đi chùa, phóng sanh, đọc kinh, ấn tống sách… Tôi cũng được thừa hưởng thiện căn đó nên cũng học tập mẹ, đọc kinh Địa Tạng, kinh Nhân quả.. Mong câu chuyện nhỏ này sẽ giúp mọi người tinh tấn hơn trên con đường tu tập.