(Quang Tử – ghi lại từ một cuộc trò chuyện Messenger)
19:21, 20 THÁNG 2, 2019
(Nick facebook) Phật Pháp Nhiệm Màu:
– Quang Tử ơi! Tôi xin chia sẻ việc niệm Phật được linh ứng của tôi. Chuyện là mùng 9 vừa rồi, bố nuôi tôi tên Nguyễn Thành Đức, ở Giao Long, Giao Hòa, Bến Tre, bị đột quỵ và được đưa vào bệnh viện K120 (Tiền Giang). Khi đưa vào cấp cứu, thì bố khỏe lại nhưng bác sĩ không tìm được nguyên nhân là bố bị đột quỵ do bệnh tim hay do bệnh phổi, nên bác sĩ chưa cho xuất viện và yêu cầu ở lại theo dõi.
Tuy bố tôi đã khỏe hơn, nhưng bố nói có cảm giác là lần này sẽ còn nghiêm trọng hơn nữa. Mẹ nuôi tôi mới khuyên bố nên niệm Phật.
Đến trưa 14 âm lịch, thì bố tự nhiên ngưng thở, bác sĩ phải hồi sức đủ cách mà chỉ số nhịp tim vẫn dưới 20.
Trong lúc bố được hồi sức thì ở ngoài mẹ vẫn bình tĩnh niệm danh hiệu Phật, 10 phút sau bố có nhịp tim lại và đi vào hôn mê sâu.
Cả nhà lo lắng quá, mới tức tốc đưa lên bệnh viện trên Sài Gòn. Bác sĩ ở bệnh viện Mỹ Tho bảo: “Nếu có đưa lên Sài Gòn thì từ thành phố Mỹ Tho lên sợ chưa đến Long An là bố đã đi.”
Nhưng do nội ngoại hai bên sót con, sót tôi nên vẫn đưa bố lên Sài Gòn.
Trên đường đi, mẹ vừa bóp bóng khí cho bố, vừa ghé tai bố niệm Phật cho bố nghe, bảo bố không được đi vậy, nếu bố hết duyên kiếp này thì hãy đi theo ánh sáng phía trước, nơi có đức Phật A Di Đà tiếp dẫn. Còn nếu còn duyên thì trong tâm thức hãy niệm Phật theo mẹ, cứ như vậy cho đến khi bố đến bệnh viện trên Sài Gòn.
Đến Sài Gòn thì bác sĩ bảo bố tôi chỉ còn 30% sự sống, đã vượt quá giờ vàng và hôn mê sâu lắm rồi. Mọi người vào thăm hỏi ai cũng khóc, chỉ có mẹ và tôi bình tĩnh và khuyên mọi người không nên khóc, mà hãy cũng nhau niệm Phật, làm thiện hồi hướng cho bố. Nếu số kiếp đã tận thì mong bố nhờ vào trợ duyên niệm Phật mà ra đi thanh thản, và mẹ cũng sẵn sằng tinh thần chuẩn bị dọn nhà cửa để lo hậu sự cho bố. Vậy là cả nhà cùng ra sức niệm Phật, nhất là mẹ tôi, mẹ niệm tha thiết, chí thành không biết mệt.
Cứ thế cho đến sáng hôm sau, thật bất ngờ, khi vào lau người cho bố thì bố đã tỉnh lại, rất tỉnh táo, mắt có thần, da vẻ hồng hào (chỉ có điều do nhiều ngày nằm viện không ăn gì nên gầy thôi).
Tạ ơn chư Phật gia hộ mà bố tôi đã dần hồi phục, lần đầu tiên từ lúc đưa bố vào bệnh viện, đến khi bố tỉnh hẳn, mẹ tôi mới khóc.
Mẹ khóc vì bố hôn mê nhưng vẫn nghe được danh hiệu A Đi Đà Phật mà trở về với chúng tôi. Tôi mới trong viện vừa về đến nhà, lên mạng để cảm tạ mọi người cùng nhau niệm Phật hồi hướng cho bố, và kể ngay cho anh nghe việc có thật 100% này. Nhưng tôi cũng hơi buồn vì cũng có những người bình luận, nói này nói kia không hay về việc niệm Phật.
Quang Tử:
– Lành thay, xin chúc mừng bạn cùng gia đình! Rất cảm ơn những chia sẻ của bạn. Nhiều người hiểu biết cũng chưa đến đâu, lại hay vội vàng kết luận này nọ. Thôi thì kệ họ, thực tế mới là câu trả lời quan trọng nhất ! Bố bạn được hồi phục, gia đình bạn được hưởng những niềm an lạc đó, vậy là mừng rồi, ai không tin, không hiểu, không theo, tự họ chịu thiệt thòi thôi. Lần nữa xin được chúc mừng bạn cùng gia đình.