THOÁT HỎA HOẠN NHỜ QUAN ÂM BỒ TÁT.

0
2933

Hơn năm ngày trôi qua, sau trận hỏa hoạn khủng khiếp nhất thành phố HCM vài năm gần đây. Dư âm của nó vẫn không ngừng lan rộng. Tại hiện trường, bảy ngôi nhà gần kề trên đường Trần Quốc Thảo, phường 7, quận 3 bị thiêu rụi hoàn toàn chỉ còn trơ lại cốt thép đen nhẻm. Những hộ dân được di dời đến nơi ở tạm bợ chờ thời gian khắc phục sự biến. Trong khi đó, cơ quan chức năng vẫn phong tỏa hiện trường nhằm điều tra nguyên nhân sự việc. Cho đến bây giờ người ta vẫn chưa thể ước lượng chính xác khối tài sản khổng lồ bị “bà hỏa” nuốt trọn. Ngoài ra, trong vụ cháy này có một câu chuyện nhuốm màu tâm linh huyền bí được người dân trong khu vực không ngừng truyền tai nhau. Câu chuyện được kể rằng ngôi miếu nhỏ và tượng đức Quan Thế Âm Bồ Tát phù hộ độ trì giúp gia chủ giảm thiểu tối đa thiệt hại sau trận cuồng hỏa.

Tượng thờ Quan Âm không hề có chút dấu tích của ngọn lửa. ( Ảnh minh họa )

Hiện mỗi ngày, có hàng trăm lượt người lưu thông trên đường Trần Quốc Thảo dừng lại quan sát chứng tích của sự việc ly kỳ đó. Tượng thờ Quan Âm không hề có chút dấu tích của ngọn lửa. Từ vị trí đặt tượng trên sân thượng tòa nhà ba tầng tạo thành một đường thẳng phân chia khu vực cháy và khu vực không bị ảnh hưởng. Có rất nhiều người còn quay phim, chụp hình lại hiện trường kỳ lạ đăng tải lên mạng xã hội khiến dư luận không ngừng xôn xao bàn tán. Họ nói rằng, chính tượng Quan Âm đã làm đảo chiều gió khiến ngọn lửa đột ngột đổi hướng.
Theo ghi nhân, ngôi nhà thờ tượng Quan Âm do người phụ nữ tên Hương, 51 tuổi làm chủ. Bà Hương cho biết, hôm ấy, những thành viên trong gia đình bà nghe tiếng nổ dữ dội, sau đó ngọn lửa bốc cháy từ quán karaoke sát vách. Sức gió lúc đó rất lớn cộng thêm việc ngọn lửa gặp các vật dụng dễ cháy đã bùng phát. Bà và người thân chưa kịp định thần thì cả đám lửa lớn bao trùm cháy về hướng nhà bà. Họ chỉ biết bỏ chạy tán loạn nhằm bảo vệ tính mạng chứ không kịp để ý đến mọi thứ xung quanh. Gia đình bà chạy thoát được ra ngoài thì cũng là lúc ngọn lửa đột ngột đổi hướng. Bà Hương trầm tư: “Khi chạy ra, tôi chỉ nghĩ, giữ được tính mạng là tốt rồi còn ngôi nhà và toàn bộ tài sản chắc chắn sẽ bị thiêu rụi. Tôi không hề hay biết sự việc sau đó diễn ra như thế nào. Sau này mới nghe nhiều người chứng kiến kể lại ngọn lửa cháy đến tượng Quan Âm thì dừng lại”.
Một nhân chứng cho biết, “ngọn lửa bốc lên cao trông rất khủng khiếp. Nó lan nhanh sang tòa nhà ba tầng bên cạnh. Nhưng khi đám cháy bắt đầu lan tới vị trí thờ Quan Âm thì bất ngờ có một cơn gió lớn thổi qua. Cơn gió làm đổi hướng cháy ngọn lửa lan liên tiếp về các tòa nhà phía dưới. Lúc đó nhiều người kinh ngạc bảo chính Quan Âm hiển linh để cứu tòa nhà. Chứng kiến cảnh tượng hy hữu đó khiến tôi như lạnh gáy. Sự việc khiến người dân càng sùng kính hơn vào việc thờ tự đức Phật, Quan Âm Bồ Tát.

****************

(31). Tại Minh Huy, có người họ Uông ngụ ở Côn Sơn, đối diện với nhà Vương Trưởng lão. Người họ Uông này phát nguyện trì trai niệm Phật đã ba năm và dự định sẽ đến Phổ Đà Bảo sơn để chiêm bái cúng dường Đức Quan Âm Đại sĩ.
Vào ngày Nguyên Đán, ông sắm sửa hành trang xuống thuyền, bổng nhiên hiệu buôn bên cạnh nhà ông bị hỏa hoạn, người nhà vội đi tìm báo tin cho ông biết, và hối thúc phải trở về nhà gấp để lo phòng hỏa hoạn sẽ lan sang hiệu buôn của ông. Người họ Uông bình tĩnh đáp:
– Tôi đã trải qua ba năm chí thành nguyện trường trai niệm Phật, mong được đến Bảo Sơn cúng dường chiêm bái Bồ Tát, hôm nay đâu vì một cái tiệm mà thay đổi chí hướng. Tiệm cháy thì đành chịu, Tôi không thể về.
Nói rồi chiếc thuyền của Ông nhổ neo, dương buồm hướng về phía Hải Nam mà lướt sóng. Sau khi chiêm bái cúng dường Đại sĩ “ Bồ Tát” trở về Côn Sơn thì Ông thấy các hiệu buôn bốn phía quanh nhà Ông cùng với nhà Vương Trưởng lão đều thành một đống tro tàn đổ nát, duy chỉ có hiệu buôn của Ông vẫn còn nguyên vẹn.
Dân chúng thời ấy đều truyền tụng câu chuyện này và tán thán là điều chưa từng có.
(Trích Hiện quả tùy lục)

Quán Thế Âm Bồ Tát .

_______________________________

(32). Triều nhà Thanh, Phật tử Thái Tư Nhương, phụng mạng triều đình thực hiện việc giám sát các tuyến vận tải đường thủy tại cửa sông Hoàng Hà.
Ông đến Giang Tây, một thị trấn nằm bên bờ sông Hoàng Hà thuê một dãy nhà lớn của dân địa phương để làm công sở. Dãy nhà này không có vách ngăn, bốn phía để trống, nằm liền kề với nhà dân chúng.
Ngày 11 tháng 5, thị trấn Giang Tây bị hỏa hạn, tất cả các gia đình đều lo cứu hỏa và dời đồ vật ra ngoài. Trong lúc đó, Phật tử Tư Nhương vẫn ngồi yên bất động. Gia nhân thấy vậy rất sợ hãi, đã mấy lần đến thỉnh xin ông ra ngoài tránh nạn lửa nhưng ông không nao núng và không ra khỏi chổ ông ngồi.
Ngọn lửa càng lúc càng dữ dội, lan sang các nơi bên cạnh và thiêu cháy các nóc nhà sát chổ của Tư Nhương. Tuy nhiên có điều rất lạ là khi lửa đến nơi nóc nhà của Tư Nhương thì lướt qua khu nhà này và tiếp tục thiêu hủy mấy nóc nhà kế tiếp rồi mới tắt. Dân chúng xung quanh thấy ly kỳ bèn gạn hỏi:
– Ngài có pháp thuật chi mà được như vậy?
Tư Nhương đáp:
-Tôi hoàn toàn không có pháp thuật chi cả. Lúc lửa cháy dữ dội, chỉ kiền thành trì tụng Chú Đại Bi của Quán Thế Âm Bồ Tát để cầu xin Ngài cứu độ cho qua nạn lửa mà thôi.
Có một người nghe xong bèn nói:
– Thần chú của Phật linh hiển là lẽ dĩ nhiên, chúng tôi không bao giờ dám phủ nhận, nhưng chúng tôi thấy bao nhiêu người trì tụng mà ít thấy người cảm được sự linh ứng. Vậy mà Ngài dám cả gan ở trong biển lửa, ngồi yên bất động, đây chẳng phải là việc hy sinh thân mạng một cách oan uổng hay sao?
Phật tử Tư Nhương lại ôn hòa giải thích:
– Quý vị nói đúng. Gia đình tôi từ thời tổ tiên đến nay, qua nhiều đời đều chí thành trì tụng Thần chú ấy nên được thoát ly tất cả tai nạn đao, binh, thủy, hỏa, v.v… những việc này không thể nào kể hết được. Chính bản thân tôi trì tụng Chú Đại bi đã hơn 20 năm, mỗi khi gặp cấp nạn thì chí thành khẩn thiết trì tụng liền được cảm ứng. Trước đây, vào niên hiệu Càn Long năm thứ 29 nhà Thanh vào lúc mùa Xuân, lúc ấy tôi đang ở Kinh Sư, nhà tôi nằm trên phía nam hồ Đầm. Một ngày nọ, xóm nhà này phát hỏa, lại nhằm lúc gió Nam thổi mạnh, ngọn lửa nương theo sức gió nên cháy lan dữ dội. Lúc đó, tôi biết mình không thể nào dời đồ đi cho kịp nên nhất tâm thành kính trì Chú Đại Bi. Chưa xong một biến thì gió đổi hướng, ngọn lửa chuyển sang hướng khác, nhờ đó mà nhà tôi còn nguyên vẹn. Vì vậy, tôi tin chắc rằng thần chú Đại Bi này có năng lực chuyển tất cả ách nạn. Nếu lòng tin không chân thật thì tôi đâu dám khinh thường sanh mạng, dấn thân vào chổ hiểm nguy như thế.
(Trích Tín tâm Lục)
__________________________________-

(33). Phật tử Châu Văn Trị tự là Thiếu Tiên, người ở Dư Giao. Trong niên hiệu Gia Khánh nhà Thanh, ông đổ cử nhân. Thiếu Tiên là người chánh trực, nhân hậu, lại đặc biệt có đức hiếu hạnh. Khi nhậm chức học chánh ở Châu Hải Ninh, ông có biên lời tựa cho một quyển sách tên là Thuyết Tiêu Lâu Ích Thọ Tỏa ngọa ký, trong ấy có một đoạn văn ngắn kể về một việc hỏa hoạn như sau:
Niên hiệu Đạo Quan, năm thứ tư nhà Thanh, vào ngày mùng 7 tháng 9 năm Giáp Thân, xóm nhà phía Bắc bị hỏa hoạn, xóm nhà này lại nằm sát hướng Đông nhà tôi ở.
Tôi thường ngày trì tụng Thần chú Bạch Y của Quán Âm Đại Sĩ không gián đoạn, vì thế trong lúc hỏa hoạn cấp bách này, tôi cũng vẫn thành tâm trì tụng. Chỉ trong chốc lát, hơn mười nhà đã thành đống tro tàn, ngay sau đó một trận cuồng phong bổng nổi dậy, gió đột nhiên chuyển sang hướng tây nên Thuyết Tiêu Lầu của tôi bắt đầu chìm vào biển lửa, không làm sao dập tắt được.
Tôi liền chí thành trì niệm Bạch Y Thần Chú. Ngay lúc thập tử nhất sanh ấy, thì trời bổng đổ xuống một trận mưa to mặc dù bầu trời rất quang đãng, gió cũng ngừng hẳn, nhờ đó mà mọi người dập tắt được lửa dữ, tất cả mọi người trong nhà tôi ai cũng đều kinh sợ.
Cũng trong ngày ấy, thì phụ thân tôi đang đi vào trong núi, khi ông trèo lên đỉnh núi nhìn về hướng nhà tôi thì xa xa, ông trông thấy có hai người mặc bạch y cao chừng một trượng, đứng ở hai hướng đông và tây trên nóc nhà của tôi, và cùng làm động tác giống như người đi chửa lửa.
Thời gian sau đó, tôi nhớ hôm ấy là ngày 30 năm Mậu Thìn, một xóm nhà dân ở phía sau căn lầu thờ Pháp bảo ở Hải Dương của tôi lại bị hỏa hoạn, gió tây bắc thổi mạnh nên đưa ngọn lửa áp sát thẳng đến lầu Pháp bảo.
Dù thời tiết lúc đó vào mùa đông, trời rất lạnh nhưng các cánh cửa, song cửa sổ, vách tường đều nóng như lửa than. Khi ấy, tôi vẫn ở dưới lầu chí thành tụng chú. Chỉ trong nháy mắt, gió đã dừng lại. Thế là tôi được sự che chở của Phật lực, tính đến lần đó đã là lần thứ hai.”
(Trích Nhiếp Vân Đài Canh Tân Trai Tùy bút)

_________________

NHÀ KHÔNG THỂ CHÁY.

( Bùi Thị thu Huyền “Quảng Ninh” kể về chuyện của chính gia đình mình )

Vào rằm tháng 6 năm 2014, trước hôm đó, là một ngày nắng to và nóng ở Hạ Long. Tối đó, gia đình tôi gồm 5 người, cùng nhau lên tầng hai bật điều hòa nằm ngủ. Bên cạnh nhà tôi là hai quán bán đồ ăn đêm, lúc nào cũng 3h sáng họ mới bán xong.

Theo đúng lí thì lửa cháy như thế sẽ phải lan thẳng sang nhà tôi, nhưng không hiểu sao nó không lan sang, mà nó chạy thẳng lên tầng trên nhà bác Quý. ( Ảnh minh họa )

Quán ăn nhà bác Quý sát vách nhà tôi, để bếp gas, bếp lò ngay cạnh nhau. Mẹ tôi đã khuyên nhiều lần là nên cẩn thận, không nên để cạnh nhau như thế, mà bác Quý vẫn ko nghe. Lúc 1h sáng rằm tháng 6 năm 2014, bếp gas bị rò rỉ gas nên bếp lò bên cạnh bốc cháy. Bàn bày đồ ăn và ô che cháy đen thui. Bên trong nhà các vật dụng đều nóng chảy hết, sun xoăn lại hết. Cháy hết các vật dụng đó, lửa cháy to chuẩn bị sang nhà tôi.
Theo đúng lí thì lửa cháy như thế sẽ phải lan thẳng sang nhà tôi, nhưng không hiểu sao nó không lan sang, mà nó chạy thẳng lên tầng trên nhà bác Quý. Trong khi đó, năm người nhà tôi vẫn ngủ ngon lành, không ai cảm thấy gì cả.

Xóm làng nhìn thấy cảnh tượng đó đều chạy toán loạn, nhà nào có xe con, xe chở hàng đều chở gia đình họ ra ngã ba hoặc xuống quân khu ba để lánh nạn. Các bác trong tổ dân phố đều gọi điện cho bố, mẹ tôi nhưng không ai nhấc máy cả. Cả nhà ngủ ngon đến 5h sáng.
Sáng hôm sau, bố mẹ tôi vẫn thức dậy làm việc bình thường, tất cả xóm ra kể chuyện cho mẹ tôi biết. Mẹ hoảng hốt kể lại cho gia đình tôi nghe. Các bà hay đi chùa bảo: Nhà mày có phúc lắm đấy, lửa cháy mà không sao.
Sau đó mẹ tôi lên bàn thờ lạy Đức Phật, gia đình tôi may mắn như vậy cũng chắc là do tối nào trước khi đi ngủ cả nhà đều niệm Phật. Mẹ tôi hay đi chùa, phóng sanh, đọc kinh, ấn tống sách… Tôi cũng được thừa hưởng thiện căn đó nên cũng học tập mẹ, đọc kinh Địa Tạng, kinh Nhân quả.. Mong câu chuyện nhỏ này sẽ giúp mọi người tinh tấn hơn trên con đường tu tập.

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận