BẢY NĂM BỆNH TẬT HẾT THUỐC CHỮA, SÁM HỐI OAN GIA MỘT THÁNG LIỀN KHỎI

0
1865

Bảy năm bệnh tật…

“Lại nữa rồi, đau quá. Aaaaaa!!!…”

Thắm hét lên, chợt khụy gối, rồi cả người từ từ nằm rụp xuống sàn. Thắm quằn quại, khuôn mặt nhăn nhó, hai tay ôm ghì lấy phần bụng trái đang đau dữ dội, hai chân co quắp lên áp sát bụng, cả người Thắm trong tư thế cuộn tròn đối phó với cơn đau. Miệng cô không ngừng phát ra âm thanh, khi thì thét lên, lúc lại rên rỉ, có khi cơn đau kéo dài làm Thắm mệt lả, chỉ còn nghiến răng nghiến lợi, những tiếng rên nhỏ lại dần, thậm chí thiếp đi lúc nào không rõ.

Tô Thị Thắm, sinh năm 1998, ở xóm 1, xã Nghĩa Thuận, thị xã Thái Hòa, tỉnh Nghệ An. Học xong cấp 3, cô thi đỗ đại học, trở thành tân sinh viên trường Kinh Tế Quốc Dân. Sau mấy năm đèn sách vất vả, Thắm mơ mộng về tương lai tươi sáng với một sự nghiệp phát triển. Thế nhưng mọi việc không theo chiều hướng cô mong muốn. Ngay từ thời còn ngồi trên giảng đường, sức khỏe Thắm đã có vấn đề.

Cô thường xuyên bị những cơn đau bụng cường độ mạnh như vậy hành hạ khổ sở, kèm thêm chứng rối loạn lưỡng cực, lúc vui lúc buồn, lúc hưng phấn khi lại trầm cảm không lý do. Sức khỏe thể chất lẫn tinh thần đều bị tụt dốc, khiến Thắm mệt mỏi, chán chường, bi quan với cuộc đời. Cả sinh hoạt lẫn công việc đều bị ảnh hưởng trầm trọng.

Cơn đau như thế kia không phải chỉ diễn ra một thời gian ngắn, mà đã kéo dài liên tục suốt bảy năm trời đằng đẵng, phá hủy đi những năm tháng thanh xuân tươi đẹp của một cô gái còn rất trẻ. Thắm không thể ngồi yên mãi được, có bệnh thì vái tứ phương.

Thắm bắt đầu rong ruổi khắp các bệnh viện lớn nhỏ, đếm sơ sơ cũng tầm chục cái, kể cả những nơi có tiếng như viện Bạch Mai, viện Đại Học Y Hà Nội, viện Ung Bướu cũng không thiếu dấu chân của cô. Vậy mà không nơi nào tìm ra căn nguyên chứng đau bụng kì lạ này, họ chỉ có thể kê thuốc trị triệu chứng, nhưng rốt cuộc cũng chẳng có kết quả. Thuốc tây không được, Thắm chuyển sang thuốc Nam, rồi thuốc Bắc. Cuối cùng đau vẫn hoàn đau, chẳng ăn nhằm gì. Thậm chí, chứng đau bụng ngày càng phát tác mạnh mẽ hơn.

Là một sinh viên tốt nghiệp loại xuất sắc, ra trường Thắm không thiếu những lời mời vào làm tại nhiều ngân hàng lớn. Nhưng bệnh nặng khiến cô không thể nhận lời. Hậu quả là Thắm phải ở nhà ba năm trời, hoàn toàn không thể đi làm được. Bệnh tật khiến chứng rối loạn tâm lý của cô càng thêm nặng. Có những lúc cô không kiểm soát được hành vi của mình, đứng ngồi không yên, cứ đi đi lại lại cả ngày không biết để làm gì.

Và lại thêm một vấn đề đáng ngại nữa, ấy là chứng mất ngủ, dù cô đã uống thuốc ngủ nhưng không tác dụng. Những đêm trường trằn trọc không sao ngủ được càng khiến tình hình tồi tệ thêm. Sau rất nhiều cố gắng nỗ lực chữa bệnh, Thắm gần như tuyệt vọng.

Tưởng rằng cánh cửa tương lai đã khóa lại trước mắt Thắm. Thế nhưng trên đời này vốn có rất nhiều điều kì diệu nằm ngoài hiểu biết thông thường của con người, có những cách chữa bệnh không phải tới bệnh viện, thậm chí chẳng tốn một xu, chỉ cần bạn chịu khó thực hành.

Nhờ nhân duyên nào đó, Thắm biết tới Phật Pháp, chú Đại Bi và phương pháp lạy sám hối. Đã tới nước này, có gì còn ngần ngại, Thắm biết cách nào sẽ thử ngay cách đó. Cô bắt đầu trì chú Đại Bi và lạy sám hối, có những ngày tinh tấn, cô trì lên tới 108 biến chú. Đã rất nhiều người nhờ thực hành Phật Pháp mà khỏi bệnh. Thắm tin tưởng và hy vọng mình cũng không ngoại lệ.

Ấy thế nhưng, sau một thời gian Thắm thực hành mà chưa thấy đỡ chút nào. Những cơn đau vẫn hành hạ cô đến điên dại, rồi cô nghĩ quẩn: “ Chết quách đi cho xong.” Sự đau đớn quá mức chịu đựng khiến Thắm muốn tự tử, không ai có thể giúp cô hết đau, thì cô sẽ tự “giúp” mình. Nghĩ là làm, Thắm chạy ra hiệu thuốc mua thật nhiều Panadol, rồi trở về nhà, cô bóc từng vỉ thuốc, gom lại được 50 viên, cứ thế uống hết vào bụng, rồi nằm chờ chết.

Thắm đinh ninh hôm nay sẽ là ngày cuối cùng của cuộc đời mình, chấm dứt mọi sự đau đớn trong suốt bao năm qua. Vậy mà cuối cùng cô thấy khó chịu, rồi nôn ói hết ra, lại bình thường như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Thêm một lần nữa, Thắm tự tử bằng cách thắt cổ, nhưng lóng ngóng mãi vẫn không thành công.

Sau hai lần tự tử không thành, Thắm thở dài, rồi chợt nghĩ: “Lẽ nào chư Phật không muốn mình chết nên đã cứu mình chăng?”

Vậy nên Thắm đổi ý, từ bỏ ý định tự tử, Thắm xốc lại tinh thần, tiếp tục kiên cường trên cuộc hành trình chữa bệnh dai dẳng. Một lần Thắm nghĩ: “Đã có nhiều người khỏi bệnh nhờ Phật Pháp rồi, chẳng có gì để nghi ngờ cả, chỉ sợ mình chưa biết cách thực hiện sao cho bài bản và hiệu quả.”

Cô tìm hiểu và thực hành theo rất nhiều phương pháp tu tập khác nhau, hết chùa này đến hội nhóm tâm linh khác, rốt cuộc một thời gian dài vẫn chưa có gì thay đổi. Rồi Thắm tình cờ biết tới facebook của anh Quang Tử. Ở đâu có phương pháp, Thắm đều chẳng ngần ngại hỏi han.

Sám hối oan gia và kết quả bất ngờ

Nghĩ vậy, ngày 14/06/2023, cô quyết định nhắn tin cho anh Quang Tử, kể lại về căn bệnh của mình nhờ tư vấn, và được anh nhận định rằng, vấn đề của cô là do các vong oan gia trái chủ gây ra. Nên anh gửi cho Thắm Nghi thức Cầu siêu sám hối oan gia đã được soạn bài bản, trong đó kết hợp nhiều pháp môn khác nhau như sám hối, niệm Phật, trì chú, khai thị… để tối ưu hiệu quả.

Và đây là link Nghi thức đó, bấm vào để xem chi tiết:

NGHI THỨC SÁM HỐI – CẦU SIÊU OAN GIA TRÁI CHỦ

Chẳng trì hoãn thêm nữa, sau khi được hướng dẫn, Thắm hăm hở bắt tay ngay vào hành trì. Thế nhưng, một lần nữa, kết quả làm cô có đôi chút hoang mang. Một tuần sau, ngày 21/06/2023, cô nhắn tin thông báo cho anh Quang Tử:

– Dạ, anh cho em hỏi, từ hôm sám hối oan gia đến nay, bụng em chẳng đỡ mà còn đau dữ dội hơn nữa, cả ngày lẫn đêm không chịu nổi. Có phải oan gia trái chủ đến đòi nợ không anh?

Anh Quang Tử trả lời:

– Đúng vậy đó. Em cố gắng chịu đựng và tiếp tục sám hối, cầu siêu cho họ. Họ trả thù lần cuối rồi sẽ tha thứ và nhiều kiếp sau cũng không quay lại báo thù nữa.

Thắm yên tâm hơn, quyết tâm chịu đựng sự đau đớn này. Dù sao đó cũng là do cô đã có lỗi với họ, cô chỉ biết hổ thẹn với lòng chứ không dám oán trách gì cả, liên tục miệt mài cầu siêu cho oan gia.

Hơn một tháng sau, Thắm đã thực hành nghi thức sám hối – cầu siêu oan gia được khoảng 30 lần. Cơn đau đã nhẹ đi tới 90%, chỉ còn 10% âm ỉ đau trong bụng. Thật là một kì tích. Suốt bảy năm trời bị căn bệnh hành hạ, các bệnh viện đều bó tay, mọi loại thuốc đều vô hiệu, nay Thắm mừng rỡ, xác thực công năng không thể nghĩ bàn của Phật Pháp. Cô quyết tâm thực hiện tiếp cho tới khi nào bệnh tình dứt điểm mới thôi.

Chẳng những bệnh đau bụng thuyên giảm đáng kể, mà bệnh rối loạn tâm lý của Thắm cũng chuyển biến rõ rệt. Giờ cô vui vẻ, lạc quan, ngủ cả đêm an lành chẳng cần đến thuốc, cuộc sống bước sang một trang mới. Sau ba năm ở nhà không thể đi làm, nay Thắm đã xin được một công việc rất tốt, làm giáo viên tại một trung tâm Tiếng Anh gần nhà.  Cánh cửa tương lai đã mở ra, Thắm vô cùng biết ơn Phật Pháp đã giúp cô khỏi bệnh.

Công năng của Phật Pháp vẫn luôn mạnh mẽ như thế, nhưng nghiệp chướng của chúng sinh sai khác rất nhiều, nên người kết quả đến nhanh, người chậm. Nếu ngay từ lúc mới trì chú và lạy sám hối đơn thuần chưa mang lại kết quả, hoặc sau khi thực hành nghi thức sám hối với oan gia bị đau đớn dữ dội hơn, Thắm không kiên trì tiếp tục nổi, mất niềm tin nơi Phật Pháp mà bỏ ngang, thì nay cô vẫn sẽ phải vùi mình trong bệnh tật.

Chính sự kiên trì, quyết tâm, cộng thêm sự tư duy, suy xét vấn đề, ham học hỏi v.v… mỗi yếu tố đều góp phần hỗ trợ Thắm cũng như tất cả chúng ta tiến lên trên con đường tu học, giải quyết những khổ nạn của hiện tại và hướng đến sự giải thoát viên mãn về sau.

(Tĩnh Như, viết lại từ lời kể của Tô Thị Thắm)

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận