Home GIẾT NGƯỜI TIN LỜI “CÔ ĐỒNG” THÀNH RA MẤT CHỒNG

TIN LỜI “CÔ ĐỒNG” THÀNH RA MẤT CHỒNG

0
808

Thời đại hiện nay đang nằm trong giai đoạn mạt pháp, chánh pháp đang dần bị lu mờ, ít được quan tâm, trong khi đủ các loại tà ma ngoại đạo lại ngày một nổi lên như cồn, khiến cho tâm chúng sinh đã sẵn u mê lại càng thêm điên đảo.

Những nhóm tà đạo này nắm bắt được tâm lý tham cầu của mọi người, lấy đó dẫn dụ, để rồi cuối cùng khiến cho bao người thân tàn ma dại, bao gia đình nhà tan cửa nát, xã hội rối ren tán loạn.

Chúng thường dùng thủ đoạn “thả con săn sắt, bắt con cá rô”, chúng đáp ứng cho người ta chút ít mong cầu, rồi sau đó mới thâu tóm hết cả thể xác, tinh thần lẫn tài sản của người bị hại. Chưa kể chúng dùng những phương thức dọa dẫm nhằm áp đảo tinh thần của tín chúng bằng những lời đe dọa mập mập mờ mờ, khiến người bị hại hoang mang khó lường, không có đủ trí lực để phân biệt đúng sai, đành phải nghe theo chúng.

Trang là một người đã trải qua tình cảnh như vậy. Cô tên đầy đủ là Ngô Thị Trang, 31 tuổi, hiện nay đang sinh sống tại phường Dư Hàng, quận Lê Chân, Tp. Hải Phòng.  Không chỉ cô mà toàn thể đại gia đình cô cả hai bên nội ngoại, từ người già đến trẻ nhỏ trong nhà đều đang phải gánh chịu hết sức thê thảm.

Tính về tuổi đời, Trang đã ngoài ba mươi có lẻ, thế nhưng tính về sự từng trải, thì cô gái này cũng chả khác thanh niên mới lớn là bao, vẫn ngây ngây thơ thơ, ít có sự va vấp ngoài xã hội. Suốt bao năm tháng “trưởng thành”, Trang chỉ biết ăn và học, ngoài ra chưa phải lăn lội gì mấy với đời. Chính điều này khiến cho cô ấy không thể lường trước được những cạm bẫy và sự nguy hiểm đang được giăng lưới khắp nơi, chỉ trực chờ “ăn tươi nuốt sống” những con mồi béo bở ngây ngô.

Sau khoảng thời gian gặp gỡ tìm hiểu với một người đàn ông đã từng một lần đò, hơn cô mười tuổi, Trang quyết định tiến tới hôn nhân. Giống như bao người, Trang mong muốn có một cuộc hôn nhân ấm êm hạnh phúc, cô cho rằng việc chọn ngày cưới ảnh hưởng đến hạnh phúc vợ chồng. Nhờ được một người chị thân thiết giới thiệu tới điện của một cô đồng để xem ngày đẹp cử hành hôn lễ, Trang cùng chồng lặn lội tới tìm nhờ cô đồng giúp đỡ.

Nhìn vợ chồng Trang bằng ánh mắt như muốn mê hoặc đối phương, cô đồng cất giọng nói:

– Anh đã từng phá bỏ một đứa con trai. Nên giờ nó đang bám theo anh. Chính nó là đứa đã phá hoại tổ ấm trước của anh, nên anh với người vợ cũ mới bỏ nhau như vậy.

Nghe những lời này, chồng Trang không khỏi hoang mang, mà thực ra cũng chả nhớ rõ ràng điều gì, nhưng lại gật gù cái đầu tỏ vẻ rất tin tưởng sự phán đoán của cô đồng.

– Vợ chồng cô nên thành khẩn tha thiết mà làm một cái lễ, nhỏ thôi, không cần phức tạp cầu kì, để đặt tên cho bé được an ủi. Có thế vợ chồng sau này mới thuận hòa được.

Y như đã hẹn, Trang cùng chồng tới điện cô đồng lần thứ hai để làm lễ đặt tên cho đứa con còn chưa rõ là đứa nào. Thế rồi bỗng nhiên bà đồng thông báo rằng đứa trẻ muốn về lại cái nơi mà chồng Trang trước kia đã có bé.

Thực tình mà nói, anh đâu có nhớ anh có đứa bé này lúc nào, với ai và ở đâu, để mà dẫn về bây giờ. Thấy tâm tư của anh như vậy, cô đồng tỏ vẻ bí ẩn, đưa bàn tay đặt lên trán, vuốt nhẹ lọn tóc vén ra sau tai, nói với hai vợ chồng:

– Yên tâm, có cách cả. Hãy để bé bám lên vai bố.

Vừa nói, vừa nhanh như cắt, cô đồng trẻ lấy ngón tay bôi một thứ nước gì đó rồi chấm thật nhanh vào cổ tay và trán của chồng Trang, khiến anh chẳng kịp phản ứng và coi như đương nhiên chấp nhận.

Sau ngày hôm đó mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, không có gì đáng lưu tâm. Lúc ấy Trang đang tận hưởng niềm hạnh phúc, tưởng đâu đã tìm thấy một nửa yêu thương của mình, ai ngờ bi kịch liên tiếp xảy ra, khởi nguồn chỉ từ những chuyện nhỏ, rồi lớn dần lên, dần dà thành ra nhà tan cửa nát khi nào chẳng hay.

Tới lần thứ ba, hai vợ chồng tới điện chính thức chọn ngày đẹp cử hành hôn lễ. Đó là vào ngày 31/07/2020, cái ngày định mệnh khiến cuộc đời Trang mở ra một ngã rẽ mới, tối tăm mịt mùng. Và cũng chính kể từ đó, bắt đầu liên tiếp những sự việc kì lạ bất thường ám ảnh đeo bám cả đại gia đình cô, khiến họ không sống được yên ổn dù chỉ một ngày.

Vốn thật thà và ngây ngô, Trang luôn tin tưởng chồng và nghe theo anh. Chỉ có điều chồng cô đột nhiên thay đổi bất thình lình. Từ một người yêu thương quan tâm Trang, anh trở thành kẻ vô tâm, không hề tin tưởng vợ cũng như mọi người trong nhà, vô duyên vô cớ như chỉ sau một cái “hồ biến” vậy. Điều khó hiểu nữa là cứ có việc gì từ A đến Z, anh đều tới chỗ cô đồng để thưa hỏi nhờ chỉ giúp và tin tưởng tuyệt đối.

Sau khi kết hôn, Trang có bầu, chuẩn bị tới thời kì khai hoa nở nhụy, chồng cô như một thói quen, lại tất tưởi tới điện nhờ cô đồng coi xem việc sinh nở liệu có ổn thỏa?

Cô đồng khoanh chân, ngồi giữa chánh điện, khuôn mặt tỏ vẻ trầm ngâm, nhìn vợ chồng Trang rồi lại suy tư điều gì đó. Cô đồng trẻ lắc lắc cái đầu ra điều không ổn, nói với chồng Trang:

– Muốn sinh nở được thuận lợi, trước hết phải trả nợ đường âm cái đã. Giờ hai vợ chồng sắp xếp lên đền Tranh ở Bắc Giang làm một cái lễ tầm 40 triệu là ổn thỏa.

Anh chồng nghe thấy vậy thì làm theo luôn, chẳng mảy may động tâm suy nghĩ, về nhà lo tiền lên đó theo cô đồng làm lễ. Mà lạ làm sao, kể từ hôm đi cúng cái lễ đắt đỏ đó xong, anh lại ngày càng xa lánh vợ, tránh gặp gỡ cả gia đình nội ngoại hai bên.

Nhất là đỉnh điểm khi Trang lâm bồn, sinh cho anh một bé gái xinh xắn, anh lại càng bỏ mặc vợ con, chỉ tìm cách để tránh xa vợ con không phải gần gũi. Trang lấy làm lạ lắm, nghĩ mãi cũng chẳng nghĩ ra được một lý do nào hợp lý cho sự thay đổi quá đột ngột này.

Phụ nữ sinh đẻ xong như con cua lột vỏ, yếu ớt và nhạy cảm, lại phải chịu cảnh chồng thờ ơ ruồng bỏ như vậy, thật sự đối với Trang như một cú sốc quá sức chịu đựng. Và rồi liên tiếp những sự việc xảy ra, mức độ ngày càng mạnh mẽ hơn.

Một tháng sau sinh, khốn khổ vì bị tắc tia sữa, Trang phải tới viện tiến hành mổ áp xe. Hai lần mổ là hai lần đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần khi chưa một ngày nào chồng chăm sóc cho hai mẹ con, cứ thế bỏ mặc con đói, vợ đói, con khóc, vợ đau … với anh, mẹ con cô còn chẳng bằng người dưng nước lã. Anh vào viện chỉ như một cái xác không hồn, thà chẳng nhìn thấy anh, cô còn đỡ đau lòng hơn.

Trở về nhà, anh cũng luôn tìm lý do để đuổi vợ con đi, hoặc tìm cách để được ra ở riêng. Trong tình cảnh ấy, Trang chỉ muốn phát điên lên, nhưng vì nghĩ còn đứa con đỏ hỏn cần được ấp ủ, chở che, nên cô vẫn gắng gượng.

Có nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ, bảo cô chả ra sao khiến chồng chán ghét đã đành, đằng này Trang luôn biết điều, thương yêu chăm sóc gia đình, vậy mà chồng thì cứ ruồng rẫy như thể vợ con cô là thứ anh chỉ trực chờ tống khứ đi cho rảnh. Đúng là chuyện kỳ quái.

Rồi ba tháng trôi qua, sức khỏe cũng đã ổn định hơn, bé cứng cáp hơn một chút, Trang bắt đầu lao vào tìm hiểu điều tra nguyên cớ vì sao chồng cô hành xử như bị ma xui quỷ khiến như vậy.

Sau khi bình tĩnh suy nghĩ, xâu chuỗi lại các dữ kiện đã xảy ra, Trang giật mình phát hiện chính cái ngày vợ chồng cô tới làm lễ đặt tên “con” ở điện cô đồng, chồng Trang đã bị cô đồng yểm âm binh, chính những âm binh này đã “đưa đường chỉ lối” cho chồng Trang liên tục tới tìm cô đồng.

Chẳng những thế, Trang sững sờ cả người khi phát hiện ra, chính hôm vợ chồng cô đi làm lễ hầu đồng hết cả mấy chục triệu đó, cô đồng đã cảm mến chồng Trang, cô ta ghen ngược với Trang, cố tình sử dụng tà thuật để khiến gia đình Trang xào xáo hết cả lên.

Vì bị yểm âm binh, nên chồng Trang đột nhiên sợ ánh sáng, sợ nắng, không dám ra khỏi nhà, tới chốn đông người thì sợ hãi, chốn chui chốn lủi. Mắt anh lúc nào cũng đỏ ngầu, long sòng sọc chẳng khác nào mắt quỷ, mỗi khi đêm về thì hai quầng mắt đen xì lấm la lấm lét như mắt ma. Mỗi lần anh dùng đôi mắt ấy nhìn Trang khiến cô thất thần, hoảng hồn sợ hãi.

Anh tính tình trở nên thất thường, mỗi khi gần gũi vợ là lại lên cơn phát điên. Cứ hôm nào tình hình ổn ổn, hai vợ chồng ở cạnh nhau, thì y rằng đêm đến, đứa con gái mới sinh bị hành hạ. Người hành hạ bé chẳng phải ai xa lạ, lại chính là bố đẻ của bé. Chẳng hiểu cô đồng đã dùng tà thuật, hay điều khiển âm binh thế nào, mà vô hình xui khiến chính bố đẻ tự dưng đánh con, làm bé đau đớn quằn quại vật vã bất thường. Khi anh tỉnh lại, không đánh bé nữa, Trang mới nói chồng thì phát hiện ra chính anh cũng không biết mình vừa đánh con, còn cho rằng Trang nói như vậy đúng là bị điên.

Không những thế, mỗi lần cô bảo chồng mua sắm gì cho con hay đưa tiền cho cô để sắm sửa trong nhà, là y rằng đêm đó bé con lại bị hành hạ thống khổ.

Mỗi lần như vậy, Trang xót xa đau khổ vô cùng mà chẳng biết làm thế nào để hóa giải tình trạng này, cô cầu cứu những người thân quen mong tìm được cách giải quyết nhưng chẳng ai biết để hướng dẫn cho cô.

Rồi âm binh cứ thế lộng hành, xô đẩy mấy lần khiến cả nhà cô gặp phải tai nạn, nhưng may mắn vợ chồng con cái đều không bị thương tích gì đáng kể.

Đau lòng hơn nữa, chính Trang còn bị đổ tội là đã yểm bùa chồng mình khiến anh điên điên khùng khùng, ngày đêm hành động kì quái.

Chưa dừng lại ở đó, mọi chuyện nghiêm trọng tới mức ảnh hưởng đến gia đình hai bên nội ngoại. Mỗi lần Trang đưa con về thăm nhà nội, thì cả gia đình bị âm binh sai sử hành hạ em bé, đuổi mẹ con cô ra khỏi nhà.  Kể cả mẹ con cô về thăm nhà ngoại cũng bị tình trạng y chang không khác. Mỗi lần chồng Trang hay người thân hai bên gia đình hành hạ đứa bé, đều nhìn vào mắt bé chằm chằm, rồi bỗng dưng bé bị đau mắt ngay lập tức, khiến đôi tay nhỏ bé của em quờ quờ ôm mặt để dụi như thể bị bụi bay vào mắt vậy.

Bạn bè Trang cũng dần dà né tránh vì mỗi lần tới gần Trang là bạn bè cô cũng bất ngờ nóng tính và nổi điên một cách vô cớ.

Như vậy đó, chỉ vì một ý nghĩ đi xem ngày đẹp, mà khiến cho cả đại gia đình phải chịu cảnh điên dại, tán loạn. Mọi chuyện xảy ra cứ như trong một bộ phim. Chẳng bao giờ Trang nghĩ được những điều này có thể xảy đến với mình. Trang bị dồn vào bước đường cùng, đi đâu cũng không được, làm gì cũng không xong. Gần con thì phải xa chồng, gần chồng thì con bị hành hạ. Thật là oái oăm.

Hiện giờ vợ chồng cô đã ly thân, Trang và em bé tìm thuê một căn nhà khác để ở cho được yên ổn. Bao nhiêu sự việc xảy ra, đã khiến Trang cạn kiệt năng lượng, cô bắt đầu nhận thức được tất cả đều xuất phát từ ác nghiệp của cô mà chiêu cảm ra, cô bắt đầu biết sám hối và tụng chú Đại Bi, cô mong được trả hết nghiệp xấu này, sớm ngày gia đình được bình an đoàn tụ với nhau.

Tuy bén duyên với tà đạo, nhưng bản thân Trang cũng có nhân duyên với chánh Pháp. Trang biết tới và thực hành Nghi thức sám hối oan gia do tác giả Quang Tử biên soạn, kết hợp trì danh hiệu ngài Địa Tạng Vương Bồ Tát một thời gian, thành khẩn và vô cùng tha thiết.

Tới một hôm, trời tờ mờ sáng, trong giấc mộng, Trang được các Đức Phật, Bồ Tát gia hộ cho biết tiền kiếp của mình. Thấy trong mộng nhưng cảnh tượng và cảm xúc của cô hết sức rõ ràng, chân thật, không hề giống những giấc mơ bình thường khác.

Đó là vào một kiếp xa xưa đã lâu lắm rồi, kiếp đó Trang là phu nhân của một người đàn ông giàu có, làm quan trong vùng. Chồng cô đi đánh giặc xa nhà, nên người phu nhân ở nhà với đám người hầu. Trong đó có một cô hầu gái thân cận nhất với phu nhân, lại đem lòng thầm thương trộm nhớ ông chủ, nên thành ra ghen ghét với phu nhân và đứa con của bà.

Mỗi lần phu nhân đưa con cho cô hầu gái trông là mỗi lần cô hầu lại hại đứa bé phải chịu đau đớn. Nhiều lần biết cô hầu đánh con mình, nhưng vì lòng vị tha bao dung, phu nhân vẫn bỏ qua. Thậm chí có một lần phu nhân nhìn thấy cô hầu cho đứa bé còn đang đỏ hỏn nằm lên đống cát, mặc cho những người khác hất cát vào đầy cả mặt và mắt của em bé chẳng đoái hoài.

Tận mắt trông thấy cảnh tượng nhẫn tâm ấy, lại biết được cô hầu gái thân cận lâu nay đem lòng yêu thương  chồng mình, khiến phu nhân không thể chấp nhận được nữa, khởi tâm sân hận cực độ, ngay lập tức giết chết cô hầu gái. Trang trong giấc mơ tiền kiếp cũng nhận ra cô hầu này chính là cô đồng ở kiếp hiện tại.

Tới đó thì Trang tỉnh giấc với một câu trả lời rõ ràng cho tất cả những bi kịch gia đình cô đang phải gánh chịu. Chẳng còn gì là vô lý và bất công ở đây nữa. Gieo nhân nào gặt quả ấy. Nhân quả luôn công bằng như vậy.

Do nhân duyên vợ chồng nhiều kiếp sâu đậm, tới kiếp này vợ chồng Trang lại tiếp nối sợi nhân duyên đó. Cô hầu gái cũng đem theo tâm tư của mình tới kiếp này, tiếp tục thầm thương trộm nhớ chồng Trang, và tiếp tục ghen ghét Trang. Vì Trang đã cam tâm giết hại cô hầu gái, nên kiếp này cô đồng đem theo sự oán hận trong tàng thức, cam tâm dùng tà thuật hãm hãi Trang thống khổ. Nhân quả luân hồi là như thế đó, oan oan tương báo không bao giờ dứt nếu chẳng có ai chịu quay đầu tỉnh ngộ.

Thời mạt pháp này, có một vấn nạn mà từ xưa Đức Phật đã tiên đoán, đó là sự hoành hành của tà đạo. Họ lợi dụng thần thánh, cõi vô hình và tâm niệm tham sân si của chúng sinh để lừa gạt, trục lợi, dẫn dắt con người ta xa rời chánh Pháp, lầm lạc vào tà ma ngoại đạo khi nào chẳng hay.

Rốt cuộc cũng là do tâm tham- sân- si của con người mà chiêu cảm. Như mong nhiều tiền, làm ít mà hưởng thật nhiều, hoặc muốn chiếm hữu tình cảm, cưỡng ép tình ái, hoặc để tranh đoạt, hãm hại nhau, hoặc nhẹ dạ cả tin, nhắm mắt làm theo những xúi giục của người khác trong khi chưa hiểu vấn đề như thế nào .v.v… Nếu trong tâm không có tham- sân- si, thì tà ma không thể tác động gì được tới ta. Vì vậy cần quán sát tâm mình thật kĩ, phát hiện ra và kiểm soát tâm ý không để tham- sân- si có dịp tung hoành, vì khi chúng tung hoành, tức là chúng ta đang “mời gọi” tà ma ngoại đạo có cơ hội tới gần mình hơn.

Kiểm soát tâm ý không phải việc dễ dàng, nhưng chúng ta cần có ý thức cố gắng dần dần, mỗi ngày đều kiểm soát và điều chỉnh ý niệm từ tham sân si chuyển thành từ, bi, hỷ, xả.

Thậm chí ngay cả những đệ tử Phật, vẫn có thể bị lạc đường theo tà pháp không hề hay biết. Thời đại ngày nay, nhiều Phật tử miệng nói tu hành cầu giải thoát, nhưng tâm thực chất lại ham thích những thứ thần thông cảm ứng, cầu tiền tài danh vọng nhiều hơn. Những thứ này thiên ma, tà ma, ngoại đạo cũng có năng lực để thu hút dẫn dụ, khiến chúng ta lầm tưởng là chánh Pháp mà đi theo chúng.

Nếu chúng ta tu hành chỉ có tâm cầu giải thoát, thành Phật độ sinh, thì ngoại đạo không thể nào dẫn dụ được, vì chúng không có năng lực giúp ta giải thoát, chúng chỉ có năng lực giữ ta trong luân hồi lâu hơn mà thôi. Chỉ có chánh Pháp của Phật mới đưa chúng ta ra khỏi vòng quay sinh tử nghiệt ngã, đạt tới giải thoát Niết Bàn an vui. Chúng sinh nói chung và Phật tử nói riêng cần tỉnh táo, để ý tránh xa những “ma lưới” này.

( Tĩnh Như, viết lại từ lời kể của Ngô Thị Trang)

5 1 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Hãy góp ý cho Quang Tử về bài viết!x