_Bài học xương máu từ Nepal_
(Tĩnh Như)
Như một lẽ tự nhiên, là con người, ai ai cũng mong cầu hạnh phúc, bình an, thịnh vượng đến với bản thân và gia đình. Đó vốn là một mong ước chính đáng. Thế nhưng, làm thế nào để có được những điều đó, thì mỗi người lại có một niềm tin và sự lựa chọn khác nhau.
Tại đất nước Nepal, từ hơn hai thế kỷ trước, các tín đồ Hindu đã lập ra một nghi lễ tế thần Gadhimai được diễn ra bốn năm một lần tại làng Bariyapur thuộc miền nam Nepal. Theo niềm tin của hàng triệu tín đồ nơi đây, các con vật được đem ra giết hại rồi cúng tế sẽ làm vui lòng các thần linh, nhờ đó các thần linh sẽ ban cho họ phước lành, sự may mắn và một cuộc sống thịnh vượng.
Bất chấp sự phẫn nộ của các tổ chức bảo vệ động vật, cứ mỗi khi lễ hội diễn ra, là hàng trăm ngàn con vật xấu số bị đem ra giết hại một cách tàn nhẫn với một quy mô khiến nhiều người phải giật mình.
Ngày 28-29/11/2014, hàng triệu tín đồ từ Nepal, Ấn Độ, Bangladesh… khắp nơi đã đổ về làng Bariyapur để tham gia tế lễ. Vào ngày diễn ra đầu tiên, tức ngày 28/11, người ta dồn hàng ngàn con trâu đem quây lại trong một cánh đồng rộng lớn. Những tín đồ lăm lăm trên tay những con dao bầu dài đến gần cả mét, có dáng hơi cong được thiết kế theo đúng kiểu để phục vụ cho việc chặt đầu những con trâu được dễ dàng nhanh gọn.
Họ đứng rải rác từng người, hoặc tụm lại 2,3 người cùng thực hiện nghi lễ đồ sát: một chân đưa lên trước, một chân ở đằng sau, hai tay cầm chắc cán dao, hai răng họ bậm vào nhau lấy khí thế. Từ từ hai tay đưa dao vòng qua đầu, sâu xuống phía sau lưng để lấy đà.
Cuối cùng họ gằn giọng, hét lên một tiếng thật to, nhanh chóng hạ một nhát xuống cổ những chú trâu, máu đỏ tươi phun ào ào. Rồi thêm vài nhát nữa là đứt hẳn xương và da thịt, máu bắn lên khắp người đồ tể, tưới đẫm mặt đất, nhuộm cả một cánh đồng rộng lớn thành một màu đỏ thẫm. Đầu trâu rụng khỏi thân, rơi xuống nền đất, hai mắt trợn lên đầy vẻ thảng thốt, kinh hoàng. Tính riêng ngày đầu tiên diễn ra lễ hội, đã có hơn 6000 con trâu và hơn 100.000 động vật khác phải chết dưới nghi lễ “linh thiêng” của các tín đồ. Đúng là một con số gây chấn động tâm trí nhiều người.
Cứ thế, từng nhát dao sắc lẹm kết liễu sinh mạng của các loài trâu, dê… đầy tức tưởi. Hàng loạt xác trâu chết chen chúc nhau nằm la liệt trên khắp cánh đồng rộng lớn, xen lẫn những cái đầu trâu trơ chọi trông thật bi thương. Da và thịt trâu thì các cửa hàng kinh doanh sẽ thu gom về bán.
Còn đầu trâu sẽ được gom và chôn xuống một hố sâu để tế lễ. Các tín đồ ngửa lên trời lầm rầm khấn nguyện, nét mặt hân hoan vì mình đã dâng hiến được lễ vật lên đấng thần linh. Họ vững chắc một niềm tin rằng, với cả núi lễ vật đầu trâu, đầu dê và đủ thứ gia súc khác nằm chất đống ngổn ngang này, hẳn rồi các ngài sẽ ban cho họ những điều may mắn, những thứ tốt lành, hẳn rồi các ngài sẽ hồi đáp cho lòng thành của họ.
Và thế rồi khoảng 5 tháng sau, họ đã nhận được một “lời hồi đáp” !
Ngày 25/4/2015, đất nước Nepal đang yên bình với nhịp sống chậm rãi quen thuộc hàng ngày, bỗng đất trời ầm ầm rung chuyển. Một trận động đất mạnh 7,8 độ richter, được xác định là lớn nhất ở Nepal kể từ năm 1934 trở lại đây, khiến thủ đô Kathmandu và thành phố Pokhara rung lắc dữ dội. Nhà cửa đổ sập, bụi khói mịt mù. Tiếng rầm rầm long trời lở đất như âm thanh của tận thế, lấn át hết cả những tiếng gào thét thất thanh.
Chỉ trong chốc lát nhiều thành phố biến dạng, không còn hình hài như trước nữa, khắp nơi ngổn ngang những khối bê tông. Nepal chìm vào không khí bi thương tang tóc bởi cái chết đột ngột của hàng ngàn người và tiếng khóc than xé lòng của những người ở lại.
Trận động đất mạnh đi kèm với 14 cơn dư chấn, thậm chí còn ảnh hưởng sang cả các nước lân cận như Ấn Độ, Malaysia, Bangladesh và Pakistan. Trong thời gian cùng ngày, hàng loạt trang báo trên khắp thế giới đưa tin về trận động đất lịch sử.
Phải mất nhiều ngày để lực lượng cứu hộ đưa những người may mắn còn sống đang mắc kẹt trong đống đổ nát và thi hài người chết còn đang bị vùi sâu ra ngoài.
Xác người chết nằm la liệt trên những khoảng đất rộng, được che phủ bởi những tấm vải trắng lấm lem màu đất và vết máu đỏ tươi loang lổ. Chốc lát người ta lại nghe thấy tiếng khóc bi ai của những người đi tìm xác người thân. Cả đất nước Nepal dường như “chết lặng” trước thảm cảnh nghiệt ngã này.
Thiệt hại sau trận động đất này thực sự to lớn đối với cả người và của. Chính quyền xác định có khoảng 8000 người thiệt mạng cùng với khoảng 16.000 người bị thương, gồm cả ở Nepal và những người thiệt mạng trên địa phận các nước lân cận. Nhiều con đường tại thủ đô Kathmandu do sức ép của trận động đất bỗng nhiên nứt toác, tạo thành những hố sâu khổng lồ, khiến nhiều người đi đường bị hố sâu “chôn sống”.
Chứng kiến cảnh tượng ngổn ngang, đẫm máu mà trận động đất để lại, nhiều người không khỏi giật mình khi liên hệ với cảnh tượng cuộc thảm sát hơn trăm ngàn con vật trong ngày lễ tế thần chỉ mới cách đó mấy tháng. Đây không phải cái người ta gọi là Nhân quả báo ứng sao ?
Càng ngẫm lại những sự việc đã xảy ra, người ta không khỏi “lạnh xương sống” khi những cảnh tượng giữa hai sự kiện trùng hợp nhau đến kì lạ. Nào những xác trâu nằm la liệt trên cánh đồng, chẳng khác cảnh xác người chết phơi thây trên những khoảng đất rộng lớn. Trước kia, người ta chôn hàng loạt đầu trâu vào hố sâu, thì sau này cũng có hàng loạt người bị chôn sống trong những cái hố do động đất tạo ra. Gieo rắc kinh hoàng cho các loài vật, thì nay con người cũng nhận lại những kinh hoàng từ trời đất.
Bao nhiêu hi vọng của những tín đồ ngày ấy, về những may mắn, thịnh vượng do các đấng thần linh ban phát, nay đã tiêu tan sạch. Sự thật phũ phàng đã đánh thức họ khỏi cơn mê muội. Thực sự thì cũng không hề có vị thần nào hiện ra bảo họ phải giết chóc hiến tế như vậy. Có lẽ mọi chuyện chỉ là niềm tin mà con người tự đặt ra rồi gán cho thần thánh mà thôi.
Thực tế bi thảm đã giáng một đòn mạnh vào niềm tin cố hữu nhiều thế kỉ của hàng triệu tín đồ, khiến nó thực sự lung lay. Họ nhận ra cuộc sống vốn vận hành theo một cách khác, nó tuân theo luật Nhân quả, chứ không phải cứ cầu xin thần linh là muốn gì cũng được. Và rồi họ quyết định thay đổi.
Ba tháng sau khi xảy ra thảm họa thiên tai động đất, vào ngày 28/07/2015, cơ quan đại diện cho các đền thờ tại Nepal chính thức ban hành quyết định chấm dứt nghi lễ tàn sát động vật để tế thần vốn thu hút hàng triệu người tham gia suốt mấy thế kỷ qua.
Đó là dấu hiệu của sự tỉnh ngộ, là hồi chuông thức tỉnh đối với những tín đồ còn đang mê muội tin vào những lý thuyết không có thật, việc sát hại loài vật tế thần thực ra không hề đem lại hạnh phúc cho họ như họ đã tưởng. Như ông Ram Chandra Shah – Chủ tịch Liên hội Đền Thờ Gadhimai đã tuyên bố trong ngày thông báo quyết định này:
“Đã đến lúc cần thay thế việc giết chóc và bạo lực bằng sự cầu nguyện và nghi lễ hòa bình.”
Vũ trụ này vận hành theo quy luật Nhân quả. Gieo nhân thiện được quả lành, gieo nhân ác gặp quả tai ương. Không thể nào có chuyện lấy đau khổ của kẻ khác đổi lấy được hạnh phúc cho bản thân. Động vật cũng là chúng sinh, là loài hữu tình, có tư tưởng, tình cảm, biết đau đớn, biết vui vẻ, biết tham sống sợ chết, chẳng khác con người.
Đi ngược lại Nhân quả, mặc sức gieo rắc tang thương, chết chóc cho muôn loài, sẽ phải nhận lại những Nghiệp quả tang thương, chết chóc. Và đó là nguyên nhân thực sự của các loại thiên tai như động đất, bão lũ, sóng thần, hạn hán v.v… cùng vô số các thảm kịch khác của cuộc sống.
Nhân quả không hề sai chạy. Chúng ta muốn có được hạnh phúc thì cần phải đem lại hạnh phúc cho mọi người, cho mọi loài, chân lý ấy ngàn đời sẽ không bao giờ thay đổi, vì nó là quy luật bất biến của vũ trụ.
(Tĩnh Như)